Lagavulin 16 White Horse (Tiếp theo)
Trong 10 năm tồn tại, Lagavulin 16 WH được chia làm 2 bản theo thiết kế nhãn chai. Bản đầu tiên từ được đóng chai trong giai đoạn 1988 – 1993 và bản thứ hai từ năm 1994 cho tới khi kết thúc, năm 1998.
Để phân biệt cũng khá dễ. Ở bản đầu tiên, 2 dòng số/chữ 1816 và Isla nằm 2 bên nhãn được in nhũ vàng. Ở bản sau, 2 dòng chữ số này được dập nổi luôn trên chai.
Bản đầu tiên cũng có thể được chia làm hai loại. Các chai đóng trước cột mốc Lagavulin được chọn là một trong 6 nhà chưng cất Classic Malts vào năm 1989 và các chai được đóng sau đó. Để phân biệt thì ta có thể nhìn nhãn sau chai, nếu có đề cập tới “Clasic Malts” thì nó là chai được đóng sau cột mốc đó. Chai review hôm nay là thuộc dạng đó, đóng trong giai đoạn 1989 – 1993, tức rượu được chưng từ 1972 tới 1976.
Từ năm 1994 trở đi, Diageo quyết định là giảm độ khói của Lagavulin từ 50ppm xuống còn 35ppm. Như vậy, chai Lagavulin 16 WH này và các chai được đóng từ 2010 trở về trước có độ khói vẫn là 50ppm.
Dù đóng chai đã trên dưới 20 năm, thật may mắn là nút chai vẫn còn khá tốt, chưa bị khô. Thực sự hồi hộp pha lẫn chút xúc động khi từ từ rút nắp chai lên rồi thở phào khi nút không bị gẫy.
Cảm Nhận Hương Vị
Hương: Ngay đầu tiên đã thấy một cảm giác rất quen, giống như đã gặp ở chai First Cask Ardbeg 1974, không biết có phải là điểm chung của các chai Islay được chưng cất thập niên 1970s hay không. Đó là nó rất béo – oily, sáp – waxy và meaty kiểu thịt bacon.
Chất khói mạnh, khô, trang nhã sạch sẽ và sang khiến ta không nghĩ nó là 50ppm.
Nó rất fruity với hương đào, đu đủ đỏ và bưởi, khá giống với hương mà ta thường gặp ở các chai Cognac cổ, khi mà đường chưa được dùng để đánh lừa khứu giác và vị giác, nhằm khỏa lấp cho chất lượng của nhiều chai Cognac sau này. Chua rất nhẹ của vang trắng, quế khô, bạc hà và khoáng – mineral.
Từ ly thứ hai trở đi, khi mà khứ giác và vị giác đã được đánh thức, ta thấy một lớp mùi khác hiện ra, rất ngọt ngào và quyến rũ của mận khô, trái cây khô, chocolate đen, sợi thuốc lá và trà đen.
Vị: Đồng nhất với những gì mà ta đã thấy ở hương. Oily, waxy, Cognac, đào, đu đủ đỏ, mận sấy, trái cây sấy, dark chocolate, quế, trà đen, khói khô, sợi thuốc lá, bạc hà và vỏ chanh.
Hậu vị: Ngon và cực dài với hương vị khói khô, dried fruits, chocolate đen, trà đen và bạc hà, cay the rất dễ chịu.
Tổng Kết
Đây là một chai dù chỉ 43% nhưng có hương vị rất trưởng thành, hơn rất nhiều số tuổi 16 ghi trên chai. Nó dầy, phức hợp, cân bằng và rất ngon, nếu không nói là cực kỳ ngon. Ly đầu cho ta cảm giác là nó hơi khô theo nghĩa ít ngọt nhưng từ ly thứ hai trở đi, ta bắt đầu cảm nhận được sự ngọt ngào của nó.
Có thể nói chai Lagavulin 16 WH này là một chai hiếm hoi mà sự hoàn hảo thể hiện đều ở cả 3 tiêu chí đánh giá là hương, vị và hậu vị. Dù hương vị có khác nhưng nó ngon và ở cùng đẳng cấp với chai First Cask Ardbeg 1974 đã đề cập ở trên. Nếu phải so sánh thì có thể nói là chúng hơn hẳn, hơn một cách rõ ràng các chai Port Aiskage 28, Laphroaig 28 và Laphroaig 25 2019 52%.
Sau khi uống 3 ly Lagavulin 16 WH, nhìn ly Lagavulin 16 tem đỏ (đóng từ 2016 về trước) được rót ra trước đó để ngửi mùi còn sót lại trên bàn. Nghĩ rằng không nên để phí bất kỳ giọt rượu nào nên quyết định là uống luôn. Đúng lúc này, bài “Giọt lệ đài trang” mà nhà hàng xóm vọng qua cũng đã đến đoạn:
“Còn đâu, đâu lá ngọc cành vàng.
Còn đâu, đâu quyền quý cao sang.
Em, hỡi em ngày xưa đó.
Ðến bây giờ, phiêu dạt giữa trần gian.”
Cheers!
Chia sẻ của Binh Thai Nguyen 13/4/2022